Chúng ta đều biết hôn nhân là đích đến cuối cùng của mọi tình yêu, nhưng để đến được cái đích ấy, phải chăng chúng ta quên đi mất một điều quan trọng, đó là một đêm lãng mạn, cùng với chiếc nhẫn đính hôn và lời cầu hôn ngọt ngào?
Con em chơi thân với tôi vừa cưới, mới tuần trước xong.
Chuyện tình của em tôi với chồng nó bây giờ thực sự rất buồn cười, rất vui, đầy đủ hết mọi cung bậc cảm xúc từ thấp tới cao, từ tưởng như không thể ở cạnh nhau nữa cho đến cái kết đẹp như bây giờ. Quá trình yêu đương thì lắm cái để nói, nhưng chỉ riêng khái niệm mà tôi mong chờ nhất ở hai đứa chúng nó thì lại trôi tuột đến không ngờ.
Đầu tiên, để tôi nói qua.
Em tôi và chồng nó hiện giờ đều là hai đứa cá tính mạnh, rất nóng nảy bộp chộp, gọi là trẻ con. Để đến với nhau được như bây giờ chắc chắn hai đứa phải vượt qua rất nhiều thứ, cũng phải chấp nhận rất nhiều thiếu khuyết của nhau. Bởi thế, tôi mong chờ giữa chúng nó sẽ có một sự kiện tuyệt vời, gọi là để "cho bõ" cái quãng yêu nhau chật vật. Một lời cầu hôn ngọt ngào sẽ là phương án thích hợp nhất.
Nhưng mà không, con em tôi nó kể cho tôi rằng chuyện chúng nó đến với nhau chỉ đơn giản: "Đến lúc rồi thì cưới". Không có một khung cảnh lãng mạn, mấy lời ngọt ngào trong sự ngượng ngùng rồi kết thúc là cái gật đầu từ nhỏ em, không có cái gì cả.
Tôi đem thắc mắc ấy đi hỏi mọi người, rằng khi mọi người yêu nhau, rồi đến với nhau, có như hai đứa kia không. Câu trả lời Có chiếm đến 70%. Thế là tôi giật mình, là do mình thuộc tuýp người lãng mạn trên mức bình thường hay thực ra các đôi yêu nhau thời nay đã thầm thoả hiệp với nhau để loại bỏ hết những miếng cảm xúc ngượng ngùng nhưng vô cùng thú vị kia?
Chẳng biết mọi người có để ý không, nhưng theo tôi thấy, thì xã hội bây giờ yêu nhau cứ kiểu trôi tuồn tuột theo ngày theo tháng, theo phút theo giây. Và có một vấn đề hiện hữu rất rõ ràng trong chuyện yêu đương của thời đại này, đó là dường như họ đang theo đuổi thứ tình yêu hơi xuề xoà.
Cách đây độ quãng hơn nửa thập niên chứ mấy, các đôi yêu nhau vẫn thường tặng nhau gấu bông vào các dịp lễ hay kỷ niệm, vẫn hồn nhiên mặc áo đôi in toàn trái tim cùng tên mỗi đứa rồi lại cùng nhau chạy ra ngoài đường khoe với cả thiên hạ hạnh phúc của mình. Hoặc vẫn thi thoảng làm đĩa, làm băng tuyển tập các bài tình ca rồi thu âm thêm mấy câu tỏ tình ở cuối băng, kèm theo lá thiệp nghuệch ngoạc toàn lời yêu đương.
Trên cả, một lời cầu hôn với hoa hồng, nhẫn, gấu bông ở nơi công cộng sẽ khiến cả thế giới phải ồ lên thích thú, ai cũng sẽ phải ghen tị với cô gái được hưởng những điều tuyệt vời ấy.
Ok, giờ tua ngược đến thời điểm bây giờ đi. Gấu bông – sến. Áo đôi trái tim có tên hai đứa – hết thời rồi. Đĩa CD tình ca ngọt ngào – nghe cũng hay nhưng vẫn có gì đó tình cảm hơi diễn quá. Cầu hôn trước toàn dân thiên hạ? Nghe thì có thể là ước mơ của nhiều người, nhưng đến lúc nó diễn ra, người trong cuộc, đặc biệt là bạn gái mới thấy nhiều lúc thật khó xử biết bao.
Thời bây giờ thật buồn là người ta tôn thờ chủ nghĩa bản thân, tôn thờ kiểu tình yêu đính mác rõ rệt về sự độc lập của mỗi cá thể. Đừng có nhắn tin quá nhiều, đừng có hỏi han gọi điện liên tục, đừng có mùi mẫn quá, để cho nhau tự do, để cho nhau thở một tí. Hoặc là bạn tuân thủ các quy tắc ấy, hai là bạn tự mình đánh rớt chính mình.
Thế là bởi tâm lý "sợ thua", chúng ta lại càng lảng tránh các cách thể hiện tình cảm nồng nhiệt. Chúng ta yêu nhau bớt tình cảm hơn, yêu nhau kiểu đơn độc hơn. Chúng ta bắt đầu xuề xoà hơn trong câu chuyện tình cảm và cả trong chuyện trân trọng nhau.
Rồi cái việc về chung một nhà với nhau, hay trang trọng hơn được gọi là "hôn nhân" cũng được xuề xoà hoá. Đôi trẻ cứ yêu nhau, cứ tay nắm tay hạnh phúc rồi đến một ngày cha mẹ đôi bên giục cưới thì lại tất bật ăn hỏi, đủ thủ tục lễ nghĩa, về chung một nhà. Chuyện cầu hôn tự nhiên bị bỏ qua lúc nào không hay. Cưới nhau nhanh như thế, mất cả lãng mạn.
Có một giấc mộng của gần như tất cả các cô gái trên cuộc đời này là giấc mộng được làm nữ chính trong câu chuyện cổ tích tình yêu. Trong câu chuyện ấy, các cô sẽ gặp người yêu các cô thật lòng, được chàng cầu hôn ấn tượng rồi có một lễ cưới thật là hoành tráng. Con em tôi cũng chẳng phải là ngoại lệ, nó kể rằng từ hồi mới có 5-6 tuổi nó đã cùng bạn mình vẽ ra "kế hoạch lễ cưới" mà trong ấy từ địa điểm được cầu hôn, cho đến váy cưới trông thế nào, sẽ tổ chức lễ cưới ở đâu, mời bao nhiêu người đều được liệt kê đầy đủ.
Đến ngày hôm nay, cái bản kế hoạch ấy cơ bản được hoàn thành, nhưng duy chỉ có màn cầu hôn là không có. Nó bảo rằng ước nguyện thì đạt được rồi đấy, chỉ thấy chưa được trọn vẹn lắm mà thôi. Một lời cầu hôn ngọt ngào trong khung cảnh lãng mạn sẽ khiến nó thêm bội phần trân trọng cuộc hôn nhân mà nó đang có.
"Khi em và H. cãi nhau đi, có thể rất căng thẳng, có thể chúng em sẽ đứng trước bờ vực của đổ vỡ, nhưng khi em nhớ lại lời cầu hôn và khung cảnh ngày hôm ấy, em sẽ suy nghĩ lại, sẽ trân trọng những gì chúng em đã có, những khoảnh khắc thật đẹp lúc đó và cho cuộc hôn nhân này thêm cơ hội để hàn gắn", con bé nói với tôi như thế. Chỉ tiếc là nó không có được "cái lý do níu kéo" ấy mà thôi.
Khoảnh khắc cầu hôn nó đáng nhớ lắm, thậm chí còn có thể ý nghĩa hơn cả khoảnh khắc hai người bước trên lễ đường thề thốt với nhau. Nó là minh chứng của việc người đàn ông trân trọng người phụ nữ, thể hiện qua việc anh ta quỳ xuống ngỏ lời với đối phương. Không một cô gái nào có thể thờ ơ với khung cảnh ấy đâu, tôi đảm bảo.
Thời cuộc thay đổi, ở thời hiện đại này, cầu hôn có thể lộng lẫy với hoa và nến hoặc nhẹ nhàng hơn, giản dị hơn. Một bữa tối lãng mạn tại nhà hàng, một buổi đi dạo trong công viên hoặc những nơi đã gắn bó với mối tình của cặp đôi đều dễ dàng được chấp nhận. Hãy nhớ, đám cưới thì có thể là gia đình, là bố mẹ quyết, nhưng việc cầu hôn lại là nghi thức thiêng liêng giữa người bạn trai và cô gái của họ, là chuyện riêng của hai người. Mà đã là chuyện riêng, là kỷ niệm riêng thì xin hãy trân trọng nó thật nhiều.
Tôi biết có nhiều anh khi nói lời cầu hôn sẽ khó khăn và lắp bắp lắm, vì bình thường chúng ta cũng không quen phải mùi mẫn, ngọt ngào. Tuy nhiên, cách đơn giản nhất là đừng coi cầu hôn như một nghi thức, mà hãy coi như đó là sự bày tỏ tình cảm của bạn mà thôi, như vậy có lẽ sẽ làm công đoạn này trở nên dễ nuốt hơn rất nhiều.
Nhưng làm gì thì làm, ở đâu thì ở, hãy chuẩn bị sẵn một chiếc nhẫn dành cho người phụ nữ mà bạn muốn đi bên cạnh trọn đời. Chiếc nhẫn không phải đơn giản là một thứ trang sức lồng vào ngón tay để thể hiện quyền sở hữu lẫn nhau, mà nó mang mục đích thiêng liêng cao cả: thể hiện sự chín muồi của tình yêu giữa hai người, thể hiện rằng hai người đã đủ chín chắn, đủ thấu hiểu và đủ bao dung để cùng nhau đi suốt cuộc đời kế tiếp.
Bởi thế, nếu thực sự yêu người phụ nữ bên bạn, nếu thực sự bạn trân trọng mối quan hệ mà bạn đang có, nếu thực sự bạn muốn hiện thực hoá một tình yêu vĩnh cửu mà bạn đang vẽ ra cho hai người, hãy cho nó một sự khởi đầu thật đẹp trước đã.
Sự khởi đầu đó, chính là lời cầu hôn.